Đừng bắt anh chờ đợi nữa em hãy trở lại điĐừng bắt anh phải thay thế sửa chữa khi tình yêu vẫn nhạt phaiĐừng bắt song mình cách nhau chừng khi anh vẫn còn đấy yêu emĐừng nhằm anh khóc vào nỗi đau không bờ bếnĐể giành được một hạnh phúc phải khó bởi thế (Và anh đéo yêu cầu gì nhiều kế bên em. Và anh đéo phải gì nhiều ngoài em)x2. Anh như con cáo em như 1 cành nho xanh. Khi em còn trẻ và đẹp em lại không giành riêng cho anh. Trong lòng anh là kho xăng, thú vui em là mồi lửa. Em phá vỡ lẽ đi quy tắc, rồi bỏ mặc anh ngồi sửa Đừng bắt em phải quên: Duy - Ngọc yêu nhau bất chấp, Vũ mong có con với Ngân; Đừng bắt em phải quên: Cố tình ve vãn Luân, Linh 'tiểu tam' bẽ bàng trước 'chính thất' Đừng bắt em phải quên: Vừa được Duy tỏ tình, Ngọc hụt hẫng vì bị mẹ anh 'cấm cửa' Người yêu ơi đừng bắt anh, phải mạnh mẽ khi bên cạnh em đừng bắt anh phải cố gượng cười, khi thấy em đang khóc vì ai nhìn em đau lòng anh đau, anh cố giữ nước mắt đừng rơi người yêu ơi em hãy nín đi, đừng để anh phải thấy em buồn! 256 Lượt thích, 7 Bình luận. Video TikTok từ @ Phạm Ngọc Sơn 👑 (@sonbe20044): "Đừng bắt anh chọn☺️ #xuhuongtiktok. #xuhuong". nhạc nền - Khải Lốc Xoáy. Đừng bắt đàn ông phải chọn lựa giữa hai người phụ nữ, mà hãy chia tay anh ta ngay lập tức! Ngọc Vũ, Theo Trí Thức Trẻ 08:59 20/04/2017 Đừng bắt ép một ai đó phải lựa chọn giữa bạn và người thứ 3, bởi nếu họ yêu bạn họ đã không để người thứ 3 xuất hiện. FunNW. Loading...Số tập 30/30Thể loại Gia đình. Kho Phim. Tâm diễn Vũ Minh lượng 45 xuất - .Diễn viên NSƯT Hoàng Hải,Thanh Sơn,NSƯT Kim Oanh,NSND Như Quỳnh,Quỳnh Kool. Em yêu! Vậy là một mùa Valentine nữa lại về, vậy là tình yêu của chúng mình đã đi qua 2 mùa xuân rồi phải không em? Hơn 2 năm trôi qua, khoảng thời gian đó không dài nhưng chừng đó thôi cũng đủ để chúng ta dành cho nhau những phút giây hạnh phúc, những kỷ niệm ngọt ngào. Những ngày tháng êm đềm mình dành cho nhau, những vòng tay yêu thương và cả những nụ hôn ngọt ngào nữa, tất cả đã nuôi dưỡng cho tình yêu của chúng ta lớn dần. Chúng ta yêu nhau nhưng chúng ta lại không đủ can đảm để vượt lên tất cả, chúng ta không dám nắm tay nhau đi hết suốt con đường này, vì sao vậy em? Nếu biết trước ngày hôm nay thì có lẽ ngày hôm qua ta đừng đến với nhau sẽ tốt hơn, nếu thế thì giờ đây chúng ta đã không phải đau khổ thế này. Chẳng lẽ mình chia tay sao em? Gia đình em theo đạo thiên chúa, còn gia đình anh theo đạo phật, sự khác nhau về tín ngưỡng không là rào chắn cho chúng mình đến với nhau thế nhưng giờ đây điều đó lại là bức tường chắn khi chúng ta đi về bến đỗ hạnh phúc. Ngày chúng ta quyết định thưa chuyện với hai gia đình cũng là ngày mà anh và em phải đối mặt với một sự lựa chọn khó khăn. Bố mẹ em đã ra sức ngăn cản cuộc hôn nhân của chúng mình, không hiểu sao trong giây phút đó anh chỉ đứng đó lặng im không biết nói gì hơn, còn em cũng chỉ biết ôm mặt khóc mà thôi. Ngày tháng vẫn trôi qua, dù bố mẹ em ngăn cấm nhưng chúng mình vẫn gặp nhau, chúng mình vẫn yêu nhau tha thiết. Cuối cùng có lẽ tình yêu của chúng mình đã làm rung động người lớn, bố mẹ em đã đồng ý cho anh và em tổ chức đám cưới nhưng với một điều kiện là anh phải theo đạo thiên chúa. Và giờ đây thì ngay cả bản thân em cũng ra điều kiện đó với anh. Em đã quên đi lời hứa của chúng mình khi đến với nhau rằng “Đạo ai người đó giữ”. Nhưng em biết không với anh điều đó thật lòng không thể được, bởi anh còn có cha, có mẹ, có gia đình hơn nữa anh lại là con trai một. Sống đâu phải cho riêng mình. Anh yêu em, yêu nhiều lắm nhưng anh không thể thuận lòng em cũng như gia đình em được. Hãy tha lỗi cho anh! Đừng bắt anh phải lựa chọn. Tình và Hiếu biết chọn bên nào? Đôi khi anh tự hỏi trời, hỏi đất, hỏi lòng mình Tại sao? Tại sao duyên số đưa ta đến bên nhau, cho ta yêu nhau rồi lại bắt ta phải chia lìa đôi lứa? Anh biết hạnh phúc của chúng ta luôn nằm trong tay của chúng ta, hỏi trời, hỏi đất có ích gì? Nhưng thật lòng anh không biết phải làm sao em à ! Nếu đúng lẽ đương nhiên thì “Thuyền theo lái, gái theo chồng” em yêu anh thì em phải đi về nhà anh và sống theo truyền thống gia đình anh, hay ít nhất thì chúng mình sẽ lấy nhau và làm theo điều hẹn ước từ đầu “Đạo ai người đó giữ” thế nhưng em đã không đủ can đảm vượt qua rào cản của gia đình, và giờ đây em bắt anh phải lựa chọn. Tại sao thế em? Tại sao chúng ta không tiếp tục thuyết phục gia đình? Tại sao chúng ta không thể nắm tay nhau cùng vượt qua tất cả? Tại sao em bắt anh phải lựa chọn? Hay em đã hết yêu anh rồi? Bao đêm dài thao thức anh đã đặt ra cho mình hàng ngàn câu hỏi, nhưng đáp lại anh chỉ là màn đêm vắng lặng mà thôi. Bên tình_Bên hiếu anh biết chọn bên nào đây? Thật khó lòng anh quá em ơi! Chẳng lẽ tình yêu bao lâu nay của chúng ta phải kết thúc ở đây sao? Đánh mất em đồng nghĩa với việc anh đánh mất đi hạnh phúc của đời mình, nhưng anh lại không thể nào rời bỏ truyền thống gia phong bao đời nay của gia đình anh được, anh là giọt máu duy nhất của gia đình, anh không thể chỉ vì hạnh phúc riêng của mình mà quay lưng với chữ “Hiếu”, giờ đây em nói anh phải làm sao cho trọn vẹn cả đôi đường? Làm con chữ hiếu làm đầu… Hôm nay đã là ngày thứ 26 anh và em xa nhau, em đã về quê nhà ăn tết còn anh một mình ở lại nơi đây với nỗi buồn cô quạnh. Nỗi buồn, nỗi cô đơn không át đi được niềm chua xót cho tình yêu của chúng mình. Chỉ vì anh, vì tình yêu ngang trái của chúng mình mà giờ đây bố mẹ em đã ngăn không cho em đi vào Miền Nam nữa, chẳng lẽ tình yêu của chúng mình chấm dứt ở đây sao em? Thật lòng anh rất đau khổ em biết không? Nhiều khi anh chỉ muốn cả hai chúng mình bỏ đi đâu đó thật xa, xa hẳn nơi này, xa luôn người thân và gia đình để sống một cuộc sống hạnh phúc nhưng anh không làm được điều đó, anh không thể sống vì bản thân mình được em à! Nếu làm vậy liệu chúng ta có sống hạnh phúc được không? Hay chỉ là những ngày tháng day dứt tội lỗi với gia đình. Nếu có thể đánh đổi tất cả để có thể tìm ra một lối thoát cho tình yêu của hai ta thì anh xin sẵn sàng em à! Nhưng giờ đây anh đang “Bâng khuâng đứng giữa hai dòng nước / Chọn một dòng hay để nước trôi”, thật lòng anh không biết phải làm sao? Xin đừng bắt anh phải lựa chọn. Anh yêu em! Và mãi là như thế! Chiều nay một mình anh lang thang đi ngang qua con đường cũ, con đường ngày nào anh và em tay trong tay cùng chung bước, những kỹ nệm của chúng ta lại ùa về trong anh. Hai bên đường, trong những cửa hàng bán đồ lưu niệm, người ta đã bắt đầu bày bán những món quà cho ngày Valentine sắp tới. Cơn gió xuân lạnh lùng thổi tung những hạt bụi trên đường, lòng anh cũng ước mong có một cơn gió lùa về để thổi bay đi những nỗi buồn, nỗi cô đơn chất chứa trong lòng. Hai năm rồi bên nhau, giờ đây anh đang chuẩn bị đón ngày “Lễ tình nhân” một mình, và chiều nay anh xin nhờ cơn gió xuân nhắn tới em một điều rằng “Anh yêu em! Và mãi là như thế em à! Nếu một ngày kia em cảm thấy mệt mỏi và không muốn tiếp tục bước chung trên con đường đời với anh nữa thì em hãy cất bước quay lưng đi tìm hạnh phúc mới cho riêng mình em nhé ! Anh sẽ không hờn trách gì em đâu, chỉ tiếc cho đôi mình có “Duyên” mà không “Phận”. Chúc em luôn hạnh phúc! Em yêu.” Bình Dương 10/02/2011 140554 Ghi chú Mình thành lập website cá nhân này nhằm thỏa mãn đam mê viết lách, bao gồm những bài blog mình tự viết và cả những nội dung sưu tầm. Nếu bạn yêu thích hãy cùng kết nối với mình qua Zalo hoặc Facebook Trịnh Bảo. Cảm ơn bạn đã ghé thăm! Xem thêm Hành Trình Về Phương Đông – Chương 4 Hành Trình Về Phương Đông – Chương 6 Câu chuyện kinh doanh Người ăn xin mù Google có đọc và xếp hạng được nội dung ShortCode hay không? Hịch Tướng SEO chế lại Hịch Tướng Sĩ của Trần Quốc Tuấn

đừng bắt anh phải chọn